Thursday, July 29, 2010

Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 9)

Quách Tĩnh, Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 9)

Tóm tắt các kỳ trước: Trên đường giong ruổi công tác ở thành Bôn-sa, Quách Tĩnh, Hoàng Dung dừng bước nghỉ chân khi hoàng hôn vừa xuống. Hoàng Dung cho biết nàng đã âm thầm tu tập pháp môn ăn chay và trao
Quách Tĩnh quyển Thuần Chay Chân Kinh. Sau khi đọc qua TCCK, được biết nguy hại của việc ăn thịt cho sức khỏe của một người tu tập võ công, Quách Tĩnh cũng quyết định ăn chay theo Hoàng Dung.

Tại nhà hàng chay Thiên Quán, Hoàng Dung tình cờ gặp Tiểu Yến, một tiểu thơ trốn nhà ra đi vì bị gia đình bắt ép ăn thịt sống, với ý nghĩ món này sẽ giúp cho tiểu thơ khỏe mạnh, giúp mẹ cha cáng đáng gìn giữ gia tài trong tương lai. Quách Tĩnh, Hoàng Dung và Tiểu Oanh, bạn của Tiểu Yến, an ủi và đưa Tiểu Yến về Khưu gia trang, dọc đường có chú Khuyển Ca, bạn thú của chàng Vương tiểu nhị, tháp tùng.

Khưu trang chủ và phu nhân mời Quách Tĩnh, Hoàng Dung lưu lại gia trang dùng cơm tối, và gọi quản gia Lý Rô, một người máy tân thời, lên phòng khách để dặn dò. Trong khi chờ đợi, Khưu trang chủ mời Quách Tĩnh uống rượu, nhưng Quách Tĩnh nói chàng không uống rượu. Hoàng Dung cũng giải thích thêm là uống rượu mang nhiều bệnh tật như đau gan, thận, ung thư, v.v. và giảm tuổi thọ. Thấy Khưu phu nhân lo lắng, Khưu Bình Phong trang chủ hứa sẽ chừa rượu. Mọi người vui mừng vỗ tay.

Vừa lúc đó, quản gia Lý Rô bước vào và xin thứ lỗi vì đã chậm trễ. Theo thông lệ, hàng ngày Lý Rô phải tải những tài liệu chọn lọc từ không gian; kiến thức là nhiên liệu quan trọng cho một người máy thượng thặng để có khái niệm sâu sắc về mọi đề tài. Lần này, Lý Rô báo cáo có thông điệp mới từ hành tinh xa gửi tới.

(Để đọc các kỳ trước)

Hoàng Dung: Khưu trang chủ và phu nhân, xin phép hai vị cho Lý quản gia truyền tải lại thông điệp của hành tinh xa, biết đâu có điều chi quan trọng.
Khưu trang chủ: Được, Hoàng cô nương. Rô, con hãy kíp cho chúng ta biết.
Lý Rô: Dạ Rô sẵn sàng.
(LR vừa dứt lời, 6 màn ảnh kiểm soát an ninh trong phòng khách bỗng mất hết tín hiệu, trở nên đen ngòm. Mọi người chưa kịp phản ứng thì tất cả đèn trong Khưu gia trang vụt tắt. Khuyển Ca theo phản xạ kêu gâu một tiếng rồi tinh ý vội vàng ngưng ngay. Tất cả chìm trong bóng tối.)
Có tiếng kêu thảng thốt: Á…
Tiếng nói: Tất cả đứng yên, không thì…
Tiểu Yến: Ui cha...
Khưu phu nhân: Con...
Tiếng nói: Khưu trang chủ, biết điều thì giao vàng bạc kim cương cẩm thạch chìa khóa xe mau lên!
KTC: Được được. Ta sẽ đưa. Đừng hại người ở đây.
Tiếng nói: Hứ, sinh mạng của các ngươi trong tay bọn ta mà còn đứng đó ra lệnh. Thôi, đừng lải nhải mất thời giờ… Nhanh lên! Ta không có... (Bỗng có tiếng gầm thật lớn, Khuyển Ca phóng vào cạp tay tên cướp, khiến hắn đau đớn làm rơi vũ khí. Khuyển Ca luôn tiện cạp bắp vế một tên khác khiến hắn la inh ỏi vì hết hồn. Lý Rô nhân cơ hội, nhanh tay bấm nút ngay mắt huệ giữa trán, như có đèn pin Maglite soi sáng cả gian phòng.


6 tên cướp mặt đồ đen và bịt mặt bị HD dùng Lan hoa phất huyệt thủ điểm ngay huyệt đại chuy khiến tứ chi mềm còn hơn hủ tiếu bà ba luộc. QT phóng sợi chỉ nhỏ do Lý Rô đưa ra, chẳng mấy chốc tay của các tên côn đồ đã bị trói. Đây là phát minh của Huỳnh nghĩa mẫu, tặng Rô để phòng thân. Sợi dây này nhỏ nhưng một khi kẹp vào thì không sao gỡ ra được, trừ khi dùng công cụ giải thoát gia truyền của Huỳnh mẫu mẫu, chỉ Rô mới có.
 

Khuyển Ca chạy tới đứng gần Khưu phu nhân còn đang run rẩy. Khưu phu nhân bế Khuyển Ca lên và đứng sát bên chồng, con. Lý Rô lại bấm nút bên tay trái cho dàn hệ thống điều khiển từ xa, đèn đuốc sáng trở lại bình thường trên Khưu gia trang.)
 
Cướp 1, Chúa đảng: Dạ dạ, xin các ngài tha mạng.
HD: Các ngươi thật cả gan, dám làm điều phi pháp! (múa gậy bay vèo vèo sát mũi và ngang tai Chúa đảng, khiến hắn sợ trúng mặt, mếu máo khóc òa.)
Cướp 2: (run bần bật) Dạ dạ, chúng tôi biết lỗi!
Cướp 3: (run lẩy bẩy) Dạ xin chừa!
Cướp 4: (run cầm cập) Dạ em không dám tái nạm, I mean, tái phạm!
HD: Thôi đừng nói nhiều! Ai sai các ngươi đến đây?
Cướp 5: Dạ không ai sai cả!
Cướp 6: Dạ là tự mình!
HD: Hứ, tự mình gây họa cho mình!
QT: (ôn tồn) Chư huynh đệ, sao lại làm chuyện như vậy? Xâm nhập gia cư bất hợp pháp, âm mưu cướp giật tài sản tư nhân, hành hung kẻ chân yếu tay mềm, nói năng thô lỗ… Có chi là anh hùng?
KTC: Phải đó! Thêm nữa, Luật sư Độc Ngôn Cầu Bại của Khưu gia trang không cần thưa gửi nhiều với quan trên, các ngươi cũng đủ gỡ lịch mấy mùa lá rụng. Hừm! Bình Phong ta và gia đình đối với các ngươi có chi là thù, là oán chứ?
Chúa đảng: Dạ dạ, tụi em quá liều mạng xem trời bằng vun, có mắt không tròng, kính xin Khưu trang chủ và phu nhân tha lỗi! Tại lúc này kinh tế quá ư là suy sụp, tụi em không có gì để sống qua ngày…
Cướp 2: Dạ ăn xin thì bọn em xấu hổ…
Cướp 3: Ăn trộm thì cũng không khá, thời buổi này nhà ai cũng có vỏ mà không có ruột…
Cướp 4: Tụi em lỡ đánh bài thua, nhà cửa bị chủ nợ đến gỡ ngói từ từ, vợ con nheo nhóc càng làm thêm quẩn trí..
Cướp 5: Tụi em thường tụ họp ở những chỗ ăn chơi để săn mồi, tối nay thấy Khưu trang chủ và phu nhân từ sòng Ca-xi-nô hối hả bước lên kiệu Mẹt-xe-đì, nên phóng xe velo solex Hướng Dương dùng năng lực mặt trời lúc hoàng hôn, rượt theo mệt nghỉ để theo dõi nơi cư ngụ trên đỉnh đồi gió lộng này…
HD: Hứ, thiếu nợ mà còn đi xe xanh đời mới cho “soang”!
Chúa đảng: Dạ, không phải! Tại không có tiền đổ xăng nên phải kiếm xe xô-la (solar) để tiết kiệm! Mà công nhận, loại xe này không có mùi hôi ô nhiễm!
HD: Thôi được rồi, sao các ngươi lại dám đột nhập vào đây?
Cướp 6: Dạ, sẵn chút nghề vặt biết cắt dây điện và hệ thống báo động, thấy dinh thự giàu quá nên càng muốn làm liều… Nhóm Lục tặc Xì-phé quyết tâm ăn cướp là vậy!
QT: Trời đất! Tưởng quyết tâm làm gì…
Chúa đảng: Dạ chúng em sám hối!
KTC: Quách hiệp, Hoàng cô nương! Cũng tại ta thường lui tới những nơi dễ sinh những điều bất hảo! Khưu phu nhân cứ khuyên cản hoài mà ta không chịu nghe! Đây cũng là một bài học cho ta. Thôi, tay họ còn bị trói, chắc không làm gì hại ai được nữa, xin hai vị giải huyệt cho những người này.
KPN: Đúng đó. Ta nghĩ họ cũng chỉ là nạn nhân đáng thương thôi.
HD, QT: Thưa được, Khưu trang chủ và phu nhân! (vừa đáp xong, liền nhanh tay giải huyệt)
Lục tặc Xì-phé: (đồng thanh nói) Đa tạ Khưu đại nhân và phu nhân bao dung lượng hải hà! Đa tạ nhị vị ân nhân đả thông huyệt đạo cho Lục tặc Xì-phé!
LR: Đại nhân có muốn con reng reng luật sư Độc Ngôn Cầu Bại?
KTC: Được Rô, để ta xem! Này các anh em, ta thông cảm hoàn cảnh bần cùng sinh nhiều chuyện! Vậy cớ hay danh tánh của Lục tặc Xì-phé là chi? (chỉ người đứng gần nhất)
Cướp 3: Đa tạ Khưu đại nhân. Tại hạ là Cơ văn Cực. Khi lớn lên vì sợ cực nên chỉ gọi mình là Cơ.
Cướp 4: Tiểu nhân là Ca Điền Gô.
Rô: Rô hay là Gô?
Gô: Dạ Gô, như Ca-gô, tại bên ngoại em gốc Pháp.
Rô: À, Carreaux. Gô cũng được, khỏi lộn với Rô hĩ.
Gô: Dạ, chào anh Gô. (Lý Rô tủm tỉm cười không nói, lịch sự gật đầu chào lại.)
Cướp 5: Còn em tên là Tẩu Chuồn.
Cướp 6: Tại hạ Bế Tất Bít.
QT: Chà, như mẫu thân ta thường nói, danh tánh cũng vận vào người. Còn hai vị này?
Cướp 2: Dạ, em là Tranh Thủy Mộc Đầm.
HD: Ủa, vậy ngươi là…
Chúa đảng: Dạ là bà xã của tại hạ, Già Thiên Cổ, thường được gọi là Già.
Tiểu Yến & Tiểu Oanh: Cơ, Rô, Chuồn, Bích, Đầm, Già! (Khuyển Ca kêu: Gâu!)
Gô: Dạ Gô!
Bích: Dạ Bít!
KTC: Lục tặc Xì-phé à, thôi như vầy. Đừng làm “nghề” ăn cướp nữa, mình làm người khác đau khổ, mai mốt nó cũng trở về mình. Cái gì không phải của mình thì dù nghèo cũng không lấy, mấy vị hiểu không?
LTXP: Thưa hiểu!
KTC: Ta cũng từ nghèo nên ta biết, vất vả lắm. Nhưng phải tìm động lực tốt mà cố vươn lên! Nhất định sẽ được.
Già Thiên Cổ: Dạ, đúng ra chúng tôi cũng là người có ăn có học, từng có nghề nghiệp đàng hoàng, nhưng lỡ vào đường đỏ đen nên trắng
tay lúc nào không hay biết! Đúng là già đầu mà còn dại, có cháu ngoại mà còn ngu, hic hic…
KPN: Thôi, quý vị đừng làm nữa là được rồi. Khưu Bình Phong anh, chúng ta có việc gì trong công ty cho sáu người này làm để nuôi gia đình?
KTC: Có việc ngoài biển hoặc trên đất liền… Các ngươi thích lên núi hay xuống biển?
Đầm: Dạ, em hay say sóng, xin cho ở đất liền.
KTC: Thôi được, chỉ cần từ nay quý vị hướng thiện, ta sẽ không ngại ngần mà cho cơ hội thứ hai. Mỗi người có thể hành nghề lương thiện, theo khả năng và trí thông minh của mình để làm lại cuộc đời. Rô, con cởi trói cho các vị này!
LTXP: Đa tạ Khưu đại nhân và phu nhân!
QT: Chúc mừng chư vị sắp có "giốp" (job)! Hoàng muội, em có tên gì tặng Lục tặc Xì-phé không? Cái tên cũng ảnh hưởng đó. Mỗi âm thanh đều có một chấn động lực riêng.
LTXP: Vậy à! Vậy chúng tôi quyết tâm không làm Lục tặc Xì-phé nữa.
HD: (bản tánh thông minh, nhờ ăn chay lại càng thông minh hơn, bèn nghĩ ra ngay) Lục tâm Hướng Dương nhé!
LTHD: Hoan hô!
HD: Tốt lắm! Và các vị bây giờ là Vui, Khỏe, Tốt, Đẹp, Thăng, Hoa! Các vị có thích không?
LTHD: Dạ quá thích! Lục tâm Hướng Dương đa tạ, đa tạ!
HD & QT: (nhìn nhau, vui mừng và thầm cảm tạ Trời Đất ban thêm một ngày làm việc nghĩa, giúp ích cho xã hội)

Đèn mờ dần... Mọi người bỗng trầm ngâm... Văng vẳng điệu buồn “Kiếp Đỏ Đen” của ca nhạc sĩ Duy Mạnh…

Giờ ta chẳng còn chi
Mãi trắng tay mà thôi
Đời bạc gian lắm phũ phàng
Tiền có kiếm như nước rồi cũng sẽ trôi hết
Tay không trắng tay lại vẹn không

Đời phiêu lưu là thế
Không biết đến ngày mai
Nên giờ đây mới đắng cay
Ngồi trước tấm gương sáng rọi vào đó mới thấy
Thân xác hoang tàn không nhận ra

Ta mang bao tội lỗi nên thân ta giờ đây
Kiếp sống không nhà, không người thân
Ta mang bao tội lỗi
Người ơi ta đâu còn chi
Xin hãy tránh xa kiếp đỏ đen…

Kỳ tới:
Buổi ăn tối và thông điệp của hành tinh xa...