Saturday, December 03, 2011

Tùy Bút: Cõi bình yên (Don Hồ)

Death is inevitable in one's life. According to the Buddhist tradition, when a loved one departs to another realm, it is best to let the soul leave in peace and well wishes.

CÕI BÌNH YÊN…
Don Hồ

Thế rồi mọi thứ rồi cũng qua. Cám ơn nhiều nhiều lắm những ân tình của mọi người trong những lúc thật sự … tang gia bối rối.

Người mất đi rồi cũng theo vào lòng đất theo với những cánh hoa thả lơi, những vốc đất tiễn đưa từ người thân, từ bạn bè. Nỗi buồn rồi chỉ còn sót lại chơi vơi nơi những người sống.

Người ta nói “Thời gian là liều thuốc tốt nhất để hàn gắn những vết thương “không ngoài mặt”". Nhưng tới khi nào rồi thuốc mới ngấm?

Đưa bố về chùa.  Cảnh chùa thanh cảnh, bình yên.  Thầy trụ trì đạo mạo nhưng lại … tếu lâm ngầm.  Khuyên mọi người không nên buồn để vong hồn bố được không bị lấn cấn.  Cách dẫn chuyện của thầy làm mọi người cười khuây khỏa trong cái trĩu nặng của tâm hồn.

Hàng mai dẫn lối vào chính điện, khung cảnh an lành, Phật tổ ngồi trên tòa sen hào quang tỏa sáng…  Hình bố cười hiền lung linh sau ánh đèn cầy và mùi nhang thoang thoảng làm lòng mọi người trùng xuống, cũng an tâm khi bố được gởi ở một chốn thanh cảnh bình yên…


http://donhoproduction.com/blog/