Wednesday, March 30, 2011

Cười Cười Cười: Thơ tình thời biến đổi khí hậu - Love poems in the time of climate change

Two fun love poems posted on Vietnam Association for Conservation of Nature and Environment (VACNE), with a twist by Vegan Việt Nam (VNAC) at the end - love is forever, including love for the Earth.

Quán cà phê Môi trường
Việt Tiến

Hôm vừa rồi, rủ cô bạn vào quán (cũng vì cô bạn này thích về môi trường nữa), hai đứa được nghe các bác bàn từ chủ đề Rùa, sang chủ đề hạt nhân ở Nhật, rồi sóng thần, rồi động đất mà hai đứa sợ quá, cứ nghĩ rằng trái đất sắp lụi tàn giống như kiểu phim “2012” gây sốt năm 2010 mà vừa rồi hai đứa tôi vừa xem. Thế là tôi liền cầm tay cô này, xuất khẩu thành thơ:


Hãy yêu anh, khi trái đất còn xanh
Rừng còn nhiều làm giường tủ đôi mình
Đất còn đủ nguyên liệu cho cuộc sống
Nước còn đủ để làm điện dân sinh


Yêu anh ngay, khi trái đất còn quay
Điện hạt nhân đe dọa suốt đêm ngày
Sóng thần đó một lần và mãi mãi
Anh cùng em, nào biết có ngày mai


Hãy yêu anh, khi trái đất còn lành (lành lặn)
Một lần nứt đôi (động đất) nứt trọn cả thành phố
Đất nước còn bao lần bão đổ
Thời tiết kia cũng chẳng được nhu hòa.


Nhưng cô này mặt vẫn còn tái xanh sau khi nghe các phân tích, chẳng trả lời được gì. Tôi lúng túng quá. Bao nhiêu người ngồi đây nghe mình tỏ tình mà lại thành thế này…. Một bác liền giải vây:


Hãy yêu nhau, trái đất vẫn còn xanh
Cùng trồng cây, rừng sẽ nguyên lành
Dùng tiết kiệm, sẽ còn cho con cháu
Thủy điện xa rồi, dùng năng lượng mới thôi


Hãy yêu nhau, vì trái đất còn quay
Thiên tai hiểm họa dẫu có dày
Chung tay xây dựng nào sợ sệt
Cùng đắp xây, ta sẽ có ngày mai


Dù động đất, hay núi lửa phun trào
Dù bão lụt hay là hạn hán
Môi trường kia, dù còn là vấn nạn
Cùng tình yêu, sẽ giải quyết từng phần.


Đấy, nghe có sướng không. Mặt cô liền tươi ra một chút, cơ mà vẫn chưa chịu nói gì, đứng lên đòi về. Thôi thì, đành thanh toán tiền cà phê, chào các bác không quên gửi lời cám ơn sự góp ý về tinh thần lạc quan và sự chỉ dạy của các bậc tiền bối. Chuyến này về con có vợ, cũng là nhờ Quí Quán, nhờ môi trường cả đấy. 


Hẹn các bác ngày khác con quay lại có tin vui nhé.

http://www.vacne.org.vn/default.aspx?newsid=5456

Vân Hoàng Thinh (tưởng tượng): Trên đường về, vì là dân môi trường nên chàng đèo nàng bằng xe đạp, không làm ô nhiễm, không gia tăng khí thải. Đi đến đâu, thấy rác xả lung tung thì nàng vỗ nhẹ vai bảo chàng dừng lại, rồi cả hai mang găng tay vào đi nhặt rác mà lòng phơi phới như nhặt lá bàng trong truyện Tự Lực Văn Đoàn... Đi ngang một con đường vắng hãy còn hàng cây đẹp, nàng hỏi chàng có muốn nghe cảm hứng thơ nàng làm trong lúc nhặt rác vì môi trường không. Chàng nói, ồ thích lắm chứ những gì là của bé. Thế là nàng thỏ thẻ:

Nếu yêu em, xin anh “sống xanh”
Đẹp lắm thay hoa lá trên cành
Mùa xuân đến bướm vàng gõ cửa
Đất mẹ hiền, gió mát trăng thanh.

Nếu yêu em, xin anh.. ăn chay
Ngày một, ngày hai, rồi dài dài
Ăn chay bớt béo, mồm không máu
Cứu vãn môi trường, tim khỏi đau!

Yêu nhau nhé tình mình luôn trẻ
Tuổi hai mươi, sang cổ lai hy
Hạt giống lành cùng gieo nhân tốt
Quả ngọt ngào, bát ngát trời hương.

P.S.
Thương...

(Vân Hoàng Thinh & Quỳnh An xin đóng góp giúp vui. Cám ơn tác giả Việt Tiến và trang VACNE đăng hai bài thơ tình thời... biến đổi khí hậu.)