Tuesday, August 24, 2010

Cõi Thơ: Mẹ và Con (Quỳnh An)

Tranh Mary Cassatt
Mẹ và Con
~ Quỳnh An

Đêm nhớ mẹ ánh trăng buồn ẩn hiện
Tiếng trùng dương êm như tiếng mẹ ru
Con chào đời một buổi sáng mùa thu
Vòng tay mẹ nâng niu từ thuở ấy

Đôi mắt mẹ đầy thiết tha lóng lánh
Bầu sữa ươm nồng giấc ngủ yêu thương
Tình mẹ con to rộng chẳng biên cương
Lời âu yếm thâu gồm trong vũ trụ

Môi mẹ cười tươi như hoa hé nụ
Cho lòng con cũng sung sướng vui lây
Mẹ sớm hôm tần tảo tháng năm gầy
Từng manh áo miếng cơm con sung túc

Ngày tựu trường mẹ đưa con vào học
Tiếng trẻ ê a, mẹ đứng vẫy tay chào
Mẹ có mộng mơ, có nhớ đến năm nào
Lúc tóc còn xanh, quen ai ngoài cửa lớp

Bao ngày qua tóc xanh giờ nhuốm bạc
Cuộc hí trường thôi ta diễn cho xong
Bạn tình xưa đã về cõi thong dong
Người ở lại đời mong manh sương khói

Khi đêm xuống có bao giờ mẹ hỏi
Sinh mệnh này nguồn gốc đến từ đâu
Mẹ cùng con thân thuộc bấy nhiêu lâu
Mà trìu mến nối nhịp cầu huyết thống?

Tạ ơn mẹ tạo cho con sức sống
Hình hài này mẹ nuôi dưỡng cưu mang
Con lớn khôn nhờ tài mẹ đảm đang
Bao chịu đựng hy sinh dầy mưa nắng

Mẹ ơi, gặp nhau đây trên biển đời câm lặng
Ta nhìn nhau, biết nói những câu gì
Mỗi linh hồn phải đốt đuốc mà đi
Tìm nguyên thủy vĩnh hằng không phai nhạt

Đêm nhớ mẹ ánh trăng pha màu bạc
Chiếu lung linh soi cửa ngỏ tim con
Hành trình nay chân đã mỏi gối mòn
Mong gặp mẹ bên kia bờ ngăn cách.


(Riêng tặng Hồng Hương và những ai thương mẹ)